Hà Nội không đến thì thôi, đến rồi thì lại nhớ

1
10469

Tại sao tôi lại nói Hà Nội không đến thì thôi, đến rồi thì lại nhớ? Hà Nội có điều gì mà để tôi phải vương vấn và luôn có cảm giác rất muốn đến nơi ấy again and again.

Tôi đã đi nhiều nơi nhưng những nơi tôi đã đi qua rồi thì hầu như không đến đó lần nữa, vì tôi muốn trãi nghiệm thời gian mình ở những nơi tôi chưa từng đặt chân đến. Riêng về Hà Nội, trái tim tôi lại rung động với nét cổ xưa, với ly nước mía nóng, với dòng nước êm ả ở Hồ Tây…

 

Trước khi quyết định đi làm tại Hà Nội, ai cũng nói rằng người Hà Nội không thích người miền Nam. Đặc biệt khi họ nghe giọng người miền Nam họ sẽ tính tiền đắt hơn và có khi mình sẽ nhận nhiều câu chửi xối xả…Đó là tình trạng mà tôi phải đối mặt trong những chuyến đi đầu tiên ở Hà Nội.

Nhưng mọi thứ rất khác so với những lời ai kia nói ra. Với kinh nghiệm của tôi mình thích là mình làm, đừng quá tin hay đừng để mình bị ảnh hưởng vào những lời người ta phán xét. Hãy tin nhưng giữ lại 70% để tìm sự thật. Thú thật, nếu bạn chỉ dừng chân ở Hà Nội 1 tuần thì mình tin chắc nhận định về con người và cuộc sống Hà Nội của bạn hoàn toàn không chính xác cao.

Tôi đến Hà Nội, tham gia hòa nhập cùng với mọi người, học văn hóa, tiếp thu nhiều kiến thức. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến nơi đây là việc để giải trí. Không phải chỉ sau vài lần đi ăn uống, hay nhận những chia sẻ góp ý của mọi người. Học được một chút ít văn hóa thì tôi sẽ quay lại chốn cũ, và hoà mình với “màu sắc” khác.

Đôi chân tôi có rời vùng đất nơi chứa những giá trị văn hoá đặc sắc và đa dạng ẩm thực này đi chăng nữa thì ký ức tôi vẫn sẽ không bao giờ quên những tình cảm ấm áp và những nguồn khơi sáng của người Hà Nội – bạn bè nơi đây dành cho tôi:-
•Một cái Chào thật to,
•Một cái nắm tay trìu mến sau lần nâng cốc rượu,
•Một lời chào tạm biệt cuối ngày
•Sự sành trong cách ăn, cách mặc, cách cảm
•Một khối óc tri thức tinh tế
•Một tâm hồn thơ ca lãng mạn
•Một tinh thần chiến đấu chơi hết mình
Và nhiều điều tốt đẹp khác…
Hà Nội không đến thì thôi, đến rồi thì lại nhớ
Hà Nội không đến thì thôi, đến rồi thì lại nhớ

Tôi nhớ là mình đã sững sờ khi mệt mỏi tìm không ra khu Bảo tàng lịch sử Việt Nam và lái xe vào đường một chiều trước dòng xe không dứt, tôi không còn cách nào khác mở miệng hỏi các anh công an giao thông chỉ đường giúp tôi. Các anh hướng dẫn rất tận tình và giục tôi chạy theo các anh. Sau khi tôi đi tham quan Bảo tàng lịch sử Việt Nam, cơn mưa rào ào tới, vậy là các anh ở trong khu đó mời tôi vào văn phòng để tránh mưa. Cơn mưa to ko dứt tôi vội vã rời đi, các anh lại lấy áo mưa cho tôi mặc. Người Hà Nội đón chào tôi như vậy đấy ^.*

Nếu bạn hỏi tôi: Tại sao lại thích Hà Nội, có lẽ tôi không biết trả lời sao cho rõ ràng. Có lẽ đó là những phút thảnh thơi đi dọc đường Nhà thờ lớn Hà Nội, giải khát với ly trà chanh thơm ngát. Cũng có lẽ tôi yêu Hà Nội bởi những con phố ở khu phố cổ Hà Nội thơ mộng trong ánh nắng chiều. Hòa nhập vào những con phố luôn có những đám người tụ họp quanh chiếc bàn nhỏ, uống bia 333 nhắm với chân gà. 

 

Hay có lẽ đó là đồ ăn chăng? Một bát phở đậm chất người Hà Nội, một cốc nước sấu làm tôi say ngất, một phần bún chả lả vọng đặc biệt ăn khi trời xe lạnh, hay nhịp điệu sống “Hà Nội không vội được đâu” mà ai đó đã nói với tôi.

Hay những quán cà phê mà tôi ngồi một mình ngắm nhìn những người bán hàng trên đường, chỉ bởi đẩy chiếc xe đạp của họ mà có thể bán rất nhiều thứ…

Hay những ngày phấn khởi cùng tham gia Đá cầu phủi mỗi buổi chiều với CLB Thái Thịnh, rồi giao lưu từ CLB này đến CLB khác, như một gia đình tụ họp uống vài chai bia, nhâm nhi cốc rượu, thưởng thức cà phê nâu đá…Hay gió bấc đầu mùa ùa đến của ngày kế tiếp sau một cơn mưa rào ập tới, cái cảm giác đó thật lạ, nhỡ mai tôi không ở Hà Nội nữa thì chắc nhớ dai dứt lắm…

Tôi cũng mất cảm giác sợ khi người Hà Nội biết tôi là người miền Nam lúc cất giọng nói mình. Tôi có thể dành hàng giờ để tán chuyện với một anh họa sĩ hay Bác bán nước hàng rong, sử dụng thành thạo tiếng địa phương. Rồi lại vui mừng hơn khi họ nói họ thích nghe giọng con gái miền Nam. Mọi thứ bất ngờ khi cả đôi bên trao đổi về văn hóa trong Nam ngoài Bắc.

Họ là những người đều sẵn sàng giúp đỡ tôi. Thậm chí khi bước vào Tiệm ăn, cậu nhóc ấy chuẩn bị sẵn ngay cho tôi một cốc nước đầy đá và cái thìa…cũng lẽ vậy mà tôi yêu Hà Nội. 

 

Xem thêm:

UYENWENDY – THIẾT KẾ WEB WORDPRESS | CUNG CẤP SẢN PHẨM DA BÒ THẬT | QUÀ TẶNG DOANH NGHIỆP | ĐỒNG HÀNH CÙNG BẠN

Hotline: 0907988855 Zalo, Viber
Email: shopdahieu@gmail.com

Thiết kế web: https://webthanglong.com
Web Đồ Da: http://shopdahieu.com

1 COMMENT

LEAVE A REPLY