Sống tối giản cho đời thanh thản

0
3003

Cuộc sống đời người khi rơi vào những năm tận đáy, mọi thứ tệ hại đều xảy ra cùng một thời điểm. Công việc/ gia đình, tôi lại bay ra vào Nam Bắc thường xuyên. Bố tôi mất bên Mỹ, Nhà tại VN của Mẹ tôi đập đi xây lại mới để có khoảng không gian rộng hơn, vì Mẹ muốn đây là căn nhà mà có thể chứa được gia đình của những đứa con/ đứa cháu khi thất bại còn có chỗ để nương tựa làm lại từ đầu.

Và giờ sau Cơn bão Yagi là một minh chứng rõ ràng về sự vô thường của cuộc sống và thiên nhiên. Các sự kiện này buộc tôi phải nhìn xung quanh, ngồi lại nhìn mọi thứ vật gì không thực sự là điều tôi muốn và nhận ra rằng hạn chế việc tích lũy mọi thứ là điều cần thiết nhất.

Trải Nghiệm Thực Tế Về Lối Sống Tối Giản cho đời thanh thản

Sự vô thường của cuộc sống: Bố tôi đột ngột mất, những gì Mẹ tôi phải bỏ đi là những kỉ niệm thu thập trong suốt những năm Ông bà sống với nhau. Mẹ tôi đã phải trả tiền cho 1 chiếc xe tải dài 8m chạy đến nhà 3 lần để bỏ chúng.

→Tôi nhận ra rằng: kỷ niệm của chúng ta không phải là những đồ vật để bên trong những chiếc hộp giấy mà chẳng bao giờ mở ra. Những kỷ niệm quan trọng nằm trong chính ký ức của chúng ta – trong những khoảnh khắc đã cùng nhau trải qua, trong những cảm xúc, những tiếng cười và cả những giọt nước mắt. Đó mới là giá trị thật sự của những kỷ niệm..

 

Hiện trạng nhà Mẹ tôi 60m2, 3 lầu trước khi đập đi, đồ đạc nhiều như của 3 căn nhà nhồi nhét vào từng lầu.

  • Đồ trang trí cửa hàng không dùng
  • Đồ điện lỗi thời, dây điện và dây cáp linh tinh
  • Máy nấu bánh, đồ vật dụng dùng trong bếp lỗi thời
  • Đồ mỹ phẩm, giày, TÚI XÁCH không dùng
  • Hàng đống quần áo không dùng
  • Đồ linh tinh, lặt vặt và nữ trang rẻ tiền
  • Thùng giấy và toàn bộ phòng chứa đầy đồ đạc

Gần đến ngày khởi công xây nhà, tất cả thành viên trong gia đình tôi đầy căng thẳng, lo lắng, cãi vã và bất mãn với câu hỏi “muốn giữ cái này chứ?”. Tôi tự hỏi “Sở hữu thật nhiều đồ có thật sự là hạnh phúc”

Trong miền Nam tôi xem video thấy sự tàn phá của bão Yagi những ngày qua đã gây thiệt hại rất nặng nề các tỉnh phía Bắc Việt Nam, theo thống kê thiệt hại đến 07h00 ngày 13/9/2024 sơ bộ 336 người chết, (233 người chết, 103 người mất tích), hơn 823 người bị thương, hàng chục ngàn người di tản, hơn 100 ngàn ngôi nhà bị sụp đổ, tróc mái...Thiên tai ập đến những tài sản vật chất dù có giá trị cao đến đâu, vẫn có thể dễ dàng bị mất đi chỉ trong chốc lát. 

  • Các cửa kính tòa nhà cao tầng vỡ nát, 
  • Nhà ở bị tốc mái, sập đổ
  • Cửa ra vào, hệ thống cửa nhà hàng kết cấu tạm bợ bị hủy hoại hoàn toàn
  • Xe oto, Đồ đạc, nội thất xa xỉ, thiết bị gia dụng đắt tiền cũng không thể tránh khỏi tan nát

->Những thứ ta tích trữ, đôi khi chỉ vì giá trị vật chất bon chen hoặc cảm giác hạnh phúc khi sở hữu chúng tại thời điểm đó. 

Nhìn dòng đoàn ô tô chắn gió bão giúp người đi xe máy qua cầu Nhật Tân, Hà Nội. Dòng người đổ xô tìm người mất tích, xác người từ bé đến lớn nằm trong bùn lầy. Tôi không cầm được nước mắt.

Điều mà chúng ta thực sự cần không phải là những đồ vật xa xỉ, đắt tiền, mà là sự an toàn, sức khỏe. Khi tận cùng của sự sống, thứ chúng ta cần là tình người cứu trợ và tinh thần đoàn kết của cộng đồng nhân dân miền Bắc, giúp đỡ nhau trong thập tử nhất sinh mới là điều thực sự quan trọng. Đừng sống vì đồ đạc, hãy theo đuổi điều ta thực sự muốn

Đã nói hết dạ hết lòng, cũng nhẹ nhàng hơn. Mong những ngày khó khăn này, tất cả các anh em thân yêu của mình ngoài Bắc đều sẽ an toàn và bình an.

Photo: by me in Luang Prabang in Laos, Mar 2024

LEAVE A REPLY